Chiêu bài Ronaldinho năm 2003
Khi Joan Laporta lần đầu bước vào văn phòng chủ tịch Barcelona năm 2003, ông không chỉ nhắm tới việc tái thiết đội bóng sau triều đại thất bại của Joan Gaspart mà còn vẽ lại hoàn toàn bản sắc hình ảnh của CLB. Và Ronaldinho chính là công cụ chiến lược quan trọng nhất trong màn tái thiết đó.
Không đơn thuần là một cầu thủ giỏi, “Rô vẩu” nhanh chóng trở thành biểu tượng cho một Barca mới: rực rỡ, cống hiến và đầy mê hoặc. Nhưng điều ít người nói đến là Laporta đã tận dụng tối đa Ronaldinho không chỉ trên sân cỏ mà còn trong ván cờ chính trị nội bộ.
Ronaldinho là bản hợp đồng mà Laporta giành được sau khi thất bại trong việc đưa David Beckham về Camp Nou. Tưởng chừng là phương án B, nhưng ngay khi đặt chân đến Barcelona, ngôi sao người Brazil lập tức trở thành điểm tựa truyền thông.
Mỗi nụ cười, mỗi cú xoay compa, mỗi pha đi bóng tung lưới Real Madrid đều được bộ máy truyền thông của Barca, dưới chỉ đạo của Laporta, khuếch đại thành biểu tượng của một cuộc “cách mạng” bóng đá. Chiếc áo số 10 mà Ronnie mang trên lưng không chỉ là sự nối dài di sản Romario và Rivaldo, mà còn là vũ khí PR rằng “Barca đã có một vị vua mới”.
Laporta dùng Ronaldinho để hàn gắn sự chia rẽ nội bộ, thuyết phục các nhóm lợi ích và củng cố quyền lực cá nhân. Và chính từ hình ảnh của ngôi sao người Brazil, Laporta dựng lên một thiên đường bóng đá làm nền tảng cho sự trỗi dậy của thế hệ Messi, Xavi, Iniesta.
Tuy nhiên, khi Ronaldinho sa sút, chính Laporta là người đầu tiên buông bỏ hình tượng đó khi ông giao cho Pep Guardiola nhiệm vụ “làm sạch phòng thay đồ”. Qua đó, có thể thấy Laporta luôn đặt truyền thông và hình ảnh chính trị lên trên yếu tố thể thao thuần túy.
Chiêu bài Fati năm 2021
Khi Lionel Messi rời Barca trong nước mắt mùa hè 2021, Barcelona lâm vào khủng hoảng tài chính lẫn tinh thần chưa từng có. Nhưng thay vì nhìn nhận sự thật và tập trung vào công cuộc tái thiết dài hạn, Laporta lại tiếp tục sử dụng những chiêu bài truyền thông quen thuộc. Ông đẩy Ansu Fati, một cầu thủ mới chỉ 18 tuổi, vào vai trò biểu tượng mới bằng cách trao cho cậu chiếc áo số 10 của Messi.
Đó là một quyết định mà cho tới nay, không ít người trong nội bộ Barca cũng cảm thấy “rùng mình” khi nghĩ lại. Fati lúc ấy vừa trở lại sau chấn thương đầu gối nghiêm trọng, chưa có bất kỳ dấu ấn nào đủ lớn ở đội một ngoại trừ vài bàn thắng ở mùa 2019/20.
Nhưng điều đó không ngăn được Laporta dựng lên một “huyền thoại mới”, khoác lên Fati chiếc áo từng thuộc về người vĩ đại nhất lịch sử CLB. Trong các buổi ra mắt, các clip tuyên truyền và cả trên mạng xã hội, Fati được vẽ như một thiên tài “Messi mới” trong khi bản thân cậu chưa bao giờ đòi hỏi điều đó.
Hậu quả là gì? Áp lực đè nặng, Fati chấn thương liên miên, đánh mất phong độ, đánh mất chính mình. Năm 2023, cậu bị đem cho Brighton mượn mà chẳng ai còn nhắc đến “người thừa kế Messi” nữa. Vụ việc Fati không chỉ là một thất bại về mặt thể thao, mà còn là minh chứng rõ ràng cho cách Laporta sẵn sàng hy sinh một tài năng trẻ để phục vụ cho mục đích truyền thông. Chiếc áo số 10 trở thành gánh nặng, còn Fati trở thành nạn nhân của một chiến dịch truyền thông quá đỗi tàn nhẫn.
Kịch bản cũ lặp lại với Yamal?
Năm 2025, lịch sử dường như đang lặp lại tại Camp Nou. Lamine Yamal, thần đồng 17 tuổi, được đôn lên vai “cứu tinh” mới của Barca giữa giai đoạn chuyển giao đầy bất ổn. Với kỹ thuật điêu luyện, những bàn thắng ở EURO 2024 và khả năng khuấy đảo hành lang phải, Yamal rõ ràng là tài năng hiếm có. Nhưng điều đáng lo là Laporta một lần nữa đang sử dụng hình ảnh của một thiếu niên như lá chắn truyền thông cho những yếu kém trong quản trị và xây dựng lực lượng.
Không phải ngẫu nhiên mà Laporta chọn thời điểm mùa hè năm 2025, khi Barca không có bản hợp đồng bom tấn nào, kinh tế tiếp tục ngặt nghèo, để khởi động chiến dịch truyền thông rầm rộ xoay quanh Yamal. Cậu bé lập tức được gán ghép với Messi, Ronaldinho, thậm chí là “món quà từ Chúa trời” trong các clip quảng bá chính thức. Truyền thông thân Laporta đồng loạt ca tụng Yamal như viên ngọc cứu rỗi trong khi thực tế cậu vẫn đang học cách hoàn thiện bản thân ở tuổi thiếu niên.
Kịch bản cũ lặp lại. Thay vì xây dựng lộ trình phát triển dài hơi, giảm áp lực và tạo điều kiện chuyên môn phù hợp cho Yamal, Laporta đang biến cậu thành trung tâm của một chiến dịch truyền thông. Chiếc áo số 10 nếu được trao cho Yamal sẽ không còn là phần thưởng, mà là một chiếc bẫy. Và nếu điều đó xảy ra, Barca có thể sẽ đi vào “vết xe đổ” như với Fati hoặc thậm chí tồi tệ hơn.
Ba thời kỳ gắn liền với ba cái tên là Ronaldinho, Fati và Yamal. Và cả ba đều có một điểm chung là đều được Laporta đẩy lên làm biểu tượng cho những cuộc khủng hoảng được che đậy bằng hào quang truyền thông.
Đây là trích đoạn từ bài viết "Lamine Yamal kế thừa áo số 10 của Messi, phần thưởng xứng đáng hay chiêu trò PR của Laporta?" Mời bạn đọc theo dõi bài viết đầy đủ tại đây.