Cỗ máy vĩnh cửu đầy bền bỉ
Trong giai đoạn cuối của triều đại Carlo Ancelotti, Valverde đã chứng minh anh là một trong những quân bài khó thay thế nhất. Không chỉ đá tiền vệ trung tâm thuần túy, anh còn sẵn sàng dạt biên, đá lệch phải, thậm chí lùi sâu làm "regista" hoặc dâng cao như một số 10 nếu cần.
Chính sự đa năng và thể chất vượt trội giúp ngôi sao người Uruguay luôn nằm trong mọi kế hoạch chiến thuật của HLV người Italia. Thậm chí, anh vẫn thường được coi là thủ lĩnh của đội bóng dù không phải là đội trưởng chính thức.
Và khi Xabi Alonso tiếp quản ghế nóng ở Bernabéu, Valverde tiếp tục được tận dụng tối đa. Không phải sự tỏa sáng đơn lẻ như Bellingham, hay tốc độ bùng nổ như Vinicius và Mbappe, Valverde thể hiện giá trị qua những điều căn bản nhất.
Tiền vệ người Uruguay di chuyển không bóng, hỗ trợ phòng ngự, điều tiết nhịp độ, pressing và tạo khoảng trống cho các ngôi sao khác tỏa sáng. Anh không làm chủ sân khấu, nhưng luôn là người giữ cho sân khấu không sụp đổ.
Con số 69 trận thi đấu trong mùa giải 2024/25 – cho cả Real Madrid và đội tuyển quốc gia Uruguay – đủ để nói lên khối lượng công việc khổng lồ mà Valverde phải gánh vác.
Trong bối cảnh nhiều đồng đội thay phiên nghỉ ngơi, luân chuyển lực lượng để tránh chấn thương, Valverde vẫn ra sân với tần suất đáng kinh ngạc, duy trì cường độ hoạt động cao nhất và gần như không bị chấn thương đáng kể nào.
Xét về mặt thể chất, Valverde giống như một "động cơ vĩnh cửu" – luôn duy trì công suất ổn định bất kể đối thủ là ai. Trên sân, anh có thể xuất hiện ở mọi khu vực: lùi về cắt bóng ở phần sân nhà, lao lên hỗ trợ tấn công ở vòng cấm đối phương, rồi vài giây sau lại xuất hiện ở trung lộ để giành lại bóng trong tình huống phản công.
Với tân HLV Xabi Alonso – người từng là một tiền vệ tổ chức xuất sắc – Valverde chính là mẫu cầu thủ lý tưởng: toàn diện, tận tụy và cực kỳ thông minh.
Khi phẩm chất thủ lĩnh lên tiếng trong im lặng
Valverde không ghi quá nhiều bàn thắng, không kiến tạo dày đặc, càng không phải là gương mặt được truyền thông săn đón như Bellingham hay Mbappe. Nhưng anh lại là người đầu tiên có mặt trong đội hình xuất phát mỗi khi Real bước vào những trận đánh lớn. Đơn giản bởi anh mang lại sự cân bằng, điều mà bất kỳ HLV nào cũng cần trong một hệ thống vận hành hiệu quả.
Thậm chí, ngay cả khi đá hậu vệ phải – vị trí không phải sở trường – Valverde vẫn biết cách tỏa sáng. Anh sẵn sàng lùi sâu để tăng cường cho hàng phòng ngự, và cũng đủ kỹ thuật để xử lý bóng trước áp lực rồi mở ra cơ hội phản công nhanh. Vai trò của anh không hiện lên rõ ràng trên biểu đồ chiến thuật, nhưng lại hiện diện sống động trên từng mét vuông cỏ sân Bernabéu.
Ở đội tuyển Uruguay, Valverde cũng giữ vai trò thủ lĩnh thế hệ mới. Không ồn ào như Darwin Nunez, không dữ dằn như Jose Gimenez hay Manuel Ugarte, nhưng Valverde là mẫu cầu thủ mà đồng đội luôn tin tưởng – một người "làm việc thay vì nói".
Trong một tập thể đầy rẫy các siêu sao, Valverde có thể không phải là người đầu tiên được gọi tên sau mỗi chiến thắng. Nhưng nếu thiếu anh, không ai khác có thể thay thế trọn vẹn những đóng góp âm thầm mà thiết yếu ấy.
Bóng đá hiện đại cần những ngôi sao, nhưng cũng cần những người thợ lành nghề. Và nếu Real Madrid là một cỗ máy siêu việt dưới tay Alonso, thì Federico Valverde chính là trục cam bền bỉ giúp động cơ ấy vận hành trơn tru đến từng chi tiết.