Đối với nhiều ông bầu, “tinh thần thể thao” đồng nghĩa với khát khao chiến thắng và nỗ lực không ngừng để chinh phục đỉnh cao. Ở bầu Hiển cũng vậy: ông nổi tiếng là người đam mê thể thao và luôn đặt mục tiêu cao cho các đội bóng mà mình bảo trợ.
Từ bóng đá đến bóng bàn, dấu ấn bầu Hiển gắn liền với những chiến dịch đầu tư mạnh tay để nâng tầm thành tích. Chẳng hạn, đội bóng bàn CAND T&T dưới sự hậu thuẫn của ông đã nhanh chóng vươn lên giành nhiều chức vô địch quốc gia, tạo nên cuộc cạnh tranh sôi nổi ở các giải đấu đỉnh cao.
Sau mỗi chiến thắng của vận động viên, bầu Hiển cũng không ngại chi thưởng lớn để kịp thời khích lệ, vinh danh những nỗ lực ấy. Rõ ràng, ở bầu Hiển luôn cháy bỏng một tinh thần thể thao mạnh mẽ: hướng đến thành tích cao nhất, thi đấu hết mình và không ngừng phấn đấu vì màu cờ sắc áo.
Thế nhưng, điều làm nên khác biệt ở bầu Hiển chính là ông không xem thành tích là mục tiêu duy nhất. Song hành cùng quyết tâm chinh phục đỉnh cao, ông còn mang trong mình một trách nhiệm xã hội sâu sắc đối với vận động viên và cộng đồng.
Tinh thần “fair-play” của bầu Hiển không chỉ nằm trên sân đấu mà còn thể hiện ở cách ông đối xử với con người. Tiêu biểu nhất là việc ông không bao giờ bỏ rơi vận động viên của mình khi họ gặp hoạn nạn.
Thực tế, trong giới thể thao, không ít nhà tài trợ sẵn sàng lãng quên hay cắt hợp đồng với vận động viên nếu họ sa sút phong độ hoặc gặp chấn thương. Điều đó tạo nên áp lực thành tích khắc nghiệt, đôi khi buộc VĐV phải đánh đổi sức khỏe để chiều lòng người đầu tư.
Ở khía cạnh này, bầu Hiển đã chọn một hướng đi khác hẳn: ông đồng hành cùng vận động viên cả khi vinh quang lẫn lúc gian nan. Thay vì coi vận động viên như những “cỗ máy huy chương”, bầu Hiển nhìn nhận họ trước hết là những con người với những khó khăn, nhu cầu cần được thấu hiểu và sẻ chia.
Bởi vậy, khi tay vợt Lê Đình Đức – một trong những tài năng mà ông ươm mầm – lâm bệnh hiểm nghèo, bầu Hiển đã không tiếc thời gian, công sức và tiền của để giúp Đức chữa bệnh, hồi phục sức khỏe. Ông từng khẳng định: dẫu Đức không thể quay lại thi đấu, ông vẫn mãn nguyện vì đã giúp cậu có được cuộc sống bình thường. Đó chính là tinh thần trách nhiệm xuất phát từ chữ “tâm” của một người làm thể thao chân chính.
Quyết định nhân văn ấy đã khởi đầu cho một hành trình gian nan kéo dài suốt 3 năm trời của Lê Đình Đức trên giường bệnh. Trong quãng thời gian đó, cả tập thể đội bóng bàn Hà Nội T&T khi ấy đã trở thành chỗ dựa vững chắc về tinh thần lẫn thể chất cho Đức. Đích thân HLV Vũ Mạnh Cường cùng các đồng đội thay nhau cõng Đức từ tầng 1 lên tầng 5 của bệnh viện Bạch Mai mỗi ngày để em thuận tiện sinh hoạt và điều trị.
Mỗi liều thuốc đặc trị cho Đức thời điểm đó có giá hơn 20 triệu đồng – một con số khổng lồ so với thu nhập của một VĐV trẻ – nhưng nhờ sự hỗ trợ hết mình từ bầu Hiển, vấn đề kinh phí chưa bao giờ là rào cản đối với quá trình chữa trị.
Sự kết hợp giữa tinh thần thể thao cao độ và trách nhiệm xã hội ở bầu Hiển đã mang lại những giá trị không ngờ. Một mặt, những đội thể thao do ông dẫn dắt liên tục đạt thành tích ấn tượng nhờ sự đầu tư bài bản và khích lệ kịp thời. Mặt khác, những nghĩa cử nhân ái của ông đã truyền cảm hứng tích cực, tạo nên sự gắn kết bền chặt giữa các thành viên đội và gieo niềm tin yêu nơi người hâm mộ. Lê Đình Đức mới đây cũng giành liên tiếp 2 huy chương vàng ở nội dung đồng đội nam và đơn nam tại giải vô địch bóng bàn quốc gia, trong đó điểm nhấn là chiến thắng 3-0 trước tay vợt hàng đầu Nguyễn Anh Tú ở trận chung kết đồng đội nam.
Câu chuyện Lê Đình Đức trở lại mạnh mẽ sau cơn bạo bệnh – với sự trợ giúp tận tâm của bầu Hiển – là minh chứng rõ nét nhất: khi vận động viên nhận được sự quan tâm về cả vật chất lẫn tinh thần, họ có thể vượt qua giới hạn và tỏa sáng hơn bao giờ hết.
Từ bài học bầu Hiển, có thể thấy một nhà tài trợ thể thao thành công không chỉ cần bản lĩnh và quyết tâm giành chiến thắng, mà còn cần một tấm lòng hướng về con người. Tinh thần thể thao và trách nhiệm xã hội không phải hai đường thẳng song song, trái lại, chúng có thể bổ trợ cho nhau để tạo nên những kỳ tích bền vững. Khi người làm thể thao biết cân bằng giữa khát khao chiến thắng và lòng nhân ái, thể thao sẽ thực sự trở thành một lĩnh vực cao đẹp, chứ không đơn thuần là cuộc đua tranh lạnh lùng vì huy chương.
Không khó hiểu khi bầu Hiển nhận được sự trân trọng đặc biệt từ giới thể thao và người hâm mộ. Những gì ông làm được không chỉ là các danh hiệu, mà còn là niềm tin yêu mà ông gieo vào lòng người khác. Tinh thần thể thao và trách nhiệm xã hội kết hợp trong con người bầu Hiển chính là hình mẫu để thể thao chuyên nghiệp phát triển một cách toàn diện và nhân văn.