Tung quân mạnh, bỏ qua rủi ro
Không giống nhiều HLV khác thường giữ chân trụ cột trước những trận cầu lớn, Ruben Amorim quyết định đi theo hướng ngược lại. Trong trận đấu với Chelsea – chỉ 5 ngày trước khi bước vào trận đấu quan trọng nhất mùa giải – ông đã tung ra những cái tên sáng giá nhất như Bruno Fernandes, Harry Maguire, Casemiro, Amad Diallo, Mason Mount và Rasmus Hojlund.
Amorim chia sẻ rằng việc thi đấu là một phần trong kế hoạch chuẩn bị cho trận chung kết. “Chúng tôi có 5 ngày để chuẩn bị – 2 ngày để hồi phục, 2 ngày để rèn chiến thuật, và 1 ngày thi đấu. Đôi khi, cách tốt nhất để chuẩn bị cho trận đấu lớn là ra sân thi đấu”, ông nói.
Theo quan điểm của vị chiến lược gia người Bồ Đào Nha, việc duy trì nhịp thi đấu và tinh thần chiến đấu của các trụ cột quan trọng hơn nỗi lo về chấn thương tiềm ẩn. Và thực tế, đội hình đó đã thi đấu một trận khá ổn trước Chelsea, ít nhất là trong khoảng thời gian đầu trận.
Sự sàng lọc dần định hình bộ khung
Điều đáng chú ý là Amorim đã có sự xoay tua hợp lý trong suốt giai đoạn cuối mùa. Trong 6 trận gần nhất ở Premier League, ông luôn thực hiện ít nhất 5 sự thay đổi đội hình mỗi trận – một cách vừa giúp cầu thủ duy trì thể lực, vừa giúp ban huấn luyện thử nghiệm phương án chiến thuật. Nhưng trận gặp Chelsea đánh dấu lần đầu tiên Amorim đưa ra đội hình có vẻ như “tiệm cận” với đội hình lý tưởng cho trận đấu ở Bilbao.
Andre Onana trở lại bắt chính sau hai trận vắng mặt. Những cầu thủ trẻ từng được trao cơ hội ra mắt gần đây đều ngồi dự bị, và các lựa chọn ở hàng phòng ngự ba người lẫn trên hàng công dường như đã được cố định. Những cái tên như Maguire, Dorgu, Casemiro, Fernandes, Mount, Amad và Hojlund được ưu tiên ra sân – điều đó không phải ngẫu nhiên.
Dĩ nhiên, vẫn có vài gương mặt có thể đặt dấu hỏi, tiêu biểu là Manuel Ugarte và Alejandro Garnacho. Cả hai đã đá chính trong cả 4 trận tứ kết và bán kết Europa League, và có lý do chính đáng để đòi hỏi suất đá chung kết. Nhưng sự trở lại ấn tượng của Mount và Amad – đặc biệt là phong độ cao của họ trước Chelsea – đang khiến Amorim có nhiều lựa chọn hơn, đồng thời mang lại tính cơ động và sáng tạo trong cách triển khai bóng.
Nhưng vẫn còn nhiều lo lắng
Tuy nhiên, dù có nhiều tín hiệu tích cực, Man United vẫn để lại cảm giác thiếu sắc sảo trong khâu dứt điểm. Dù chơi lấn lướt ở 30 phút đầu trận gặp Chelsea, họ vẫn không tạo ra nhiều cơ hội rõ rệt, và sự bế tắc trong tấn công là điều đã lặp lại trong suốt mùa giải.
Rõ ràng, nếu đây thực sự là đội hình mà Amorim sẽ sử dụng ở chung kết Europa League, thì các cá nhân trong đó sẽ cần thể hiện tốt hơn nếu muốn đánh bại một Tottenham đang khát danh hiệu và có phong độ cao.
Không chỉ là vấn đề chiến thuật, mà còn là câu chuyện tâm lý và phong độ cá nhân – điều mà Fernandes đã thể hiện rất rõ khi nhận giải Sir Matt Busby mới đây: “Tôi hy vọng mùa sau mình sẽ không còn trong cuộc đua giành giải này nữa, vì điều đó sẽ có nghĩa rằng các đồng đội của tôi – như Amad, Garnacho hay Rasmus – đã tiến bộ vượt bậc”.
Trận đấu với Chelsea không chỉ là một bước chuẩn bị thông thường, mà còn là lời tuyên bố chiến thuật rõ ràng từ Ruben Amorim. Ông chọn lối tiếp cận chủ động, thậm chí mạo hiểm, để tạo ra nhịp điệu thi đấu ổn định cho đội hình chủ lực.
Dù vẫn còn một vài tranh cãi về vị trí, nhưng bộ khung đó nhiều khả năng sẽ là những con người ông đặt niềm tin tại Bilbao. Và nếu đây là đội hình được lựa chọn, thì điều duy nhất còn thiếu lúc này – là họ cần chơi như một nhà vô địch thực thụ.