Nếu như Victor Thorp cắt móng chân sáng Chủ nhật hôm đó... Nếu Thorp không việt vị ở phút 120 tại Wembley, anh đã có thể khiến MU chịu một trong những thất bại đáng xấu hổ nhất trước đội hạng Nhì Coventry City. Erik ten Hag có lẽ đã bị sa thải ngay tối hôm ấy, chứ không phải sáng hôm sau.
Mùa giải của MU lẽ ra đã kết thúc trong tay trắng. Nhưng thay vào đó, Quỷ đỏ lại khép lại bằng một chiến thắng rực rỡ - và bóng đá chính là như vậy, tất cả vì vinh quang. Không một fan MU nào có mặt tại Wembley vào tháng 5 năm ngoái có thể quên được ngày rực rỡ ấy.
Tuy nhiên, chức vô địch FA Cup lần thứ 13 đó lại trở thành con dao hai lưỡi. Sir Jim Ratcliffe đã nao núng và giữ lại Ten Hag, trong khi MU đã để thua tới 18 trận ở Premier League mùa này. Hệ quả, họ sẽ vắng bóng tại các giải đấu cúp châu Âu mùa tới.
Điều tồi tệ này khiến hầu bao của MU sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng. Quỷ đỏ sẽ chỉ nhận được khoản thưởng ít ỏi vì có thể kết thúc mùa giải ở vị trí thứ 17 tại Premier League, không có doanh thu từ châu Âu, không có doanh thu trong ngày thi đấu tại Champions League, và thậm chí còn phải chịu phạt trong hợp đồng tài trợ với Adidas. Ước tính, họ sẽ đối mặt với một lỗ hổng tài chính khoảng 80 triệu bảng.
MU đã tiêu tốn gần 15 triệu bảng để giữ Ten Hag, rồi sau đó lại tốn thêm tiền để thuê và sa thải Dan Ashworth. Ngoài ra, họ cũng đã tiêu xài 200 triệu bảng một cách thiếu hiệu quả trong kỳ chuyển nhượng cuối cùng dưới thời Ten Hag.
Năm 2019 từng được gọi là năm của "cuộc tái thiết văn hóa" tại MU. Tái thiết, cải tổ hay khởi động lại - tất cả đều không thể mô tả đúng tình cảnh hiện tại của CLB. MU đã may mắn không bị xuống hạng, song họ đang chạm đáy.
MU cần định hướng lại mùa giải sắp tới theo cách tích cực: không có lịch thi đấu giữa tuần, giúp HLV Ruben Amorim có thêm thời gian huấn luyện các học trò kỹ lưỡng hơn, có thời gian nghỉ ngơi hợp lý giữa các trận và quan trọng nhất là tạo động lực để đội bóng không rơi vào hoàn cảnh bi đát như hiện tại.
Dưới đây là kế hoạch 5 điểm để đưa MU trở lại đỉnh cao
1. Chủ động hơn, bớt thực dụng hơn
Amorim vẫn đang trăn trở giữa việc chơi thực dụng hay chủ động. Ở trận gặp Bilbao, ông chẳng theo chiến lược nào cả. Alejandro Garnacho bị đẩy lên ghế dự bị, trong khi Mason Mount - người mà Amorim "yêu thích" - tiếp tục đá chính, dù rõ ràng Mount không phải là mối đe dọa ghi bàn lớn như Garnacho. Kết quả: MU không thể tìm thấy mành lưới đối phương lần thứ 16 mùa này.
Mount thường bị chỉ trích vì không tạo ra nhiều cơ hội. Khi Amorim được hỏi về việc chọn Mount thay vì Garnacho, ông phản bác rằng Garnacho đã bỏ lỡ một cơ hội một chọi một ở bán kết lượt về gặp Bilbao - trận mà Mount vào sân và chấm dứt hy vọng lội ngược dòng của đối thủ.
Mount từng có chuỗi phong độ ấn tượng với 3 bàn trong 2 trận, song không chơi đủ 90 phút ở cả hai trận ấy. Garnacho trước đó đã đá chính 14 trận liên tiếp trước khi bị "nghỉ ngơi" trong trận thua West Ham. Việc anh tiếp tục dự bị khi MU gặp Chelsea 5 ngày sau đó là dấu hiệu rõ ràng.
Nếu Leny Yoro không kịp bình phục chấn thương bàn chân, Amorim có thể sẽ giữ nguyên đội hình thua Chelsea. MU chơi khá ổn trong khoảng một giờ tại Stamford Bridge, nhưng bóng đá kéo dài 90 phút. Họ chỉ tung ra được một cú sút trúng đích, trong khi Garnacho chỉ vài phút sau khi vào sân đã buộc thủ môn Guglielmo Vicario phải bay người cản phá.
Trận gặp Tottenham còn phơi bày vấn đề ở tuyến giữa: hậu vệ biên chơi như tiền vệ cánh. Noussair Mazraoui thú nhận anh thoải mái hơn khi đá trung vệ lệch phải - vị trí gần nhất với hậu vệ cánh. Mazraoui không phải mẫu cầu thủ tấn công cánh, và MU gần như không tạo ra mối nguy nào bên cánh trái của Tottenham - nơi họ hoàn toàn có thể khai thác vào Destiny Udogie.
Bruno Fernandes từng được thử nghiệm ở vai trò tiền vệ trung tâm trước loạt FIFA Days tháng 3, nhưng sau đó lại được đẩy lên đá cao hơn. Rồi bất ngờ quay lại tuyến giữa trong trận đấu tập dượt gặp Chelsea. Có thể Amorim muốn sự tinh tế để đối đầu với bộ ba Bentancur - Bissouma - Sarr, nhưng Fernandes - cây ghi bàn hàng đầu của MU - đáng lẽ cần phải xuất hiện trong bộ ba tấn công ở trận chung kết.
Mazraoui nên được định hướng là trung vệ từ mùa sau và MU cần nâng cấp vị trí tiền vệ cánh phải. Dù từng sử dụng tiền vệ cánh trong sơ đồ 3-4-2-1 ở Sporting, Amorim lại dùng hậu vệ biên tại MU. Tuy nhiên, kết quả vẫn chưa được chứng minh. Trong khi đó, MU đã chi 25 triệu bảng cho hậu vệ trái Patrick Dorgu - người đá chính ở Bilbao chỉ vì không còn lựa chọn nào khác.
2. Thỏa hiệp với các cầu thủ trẻ
Garnacho đang dần trở thành một vấn đề với MU. Giống như Marcus Rashford trước đây, anh dường như đã có cảm giác "mình là ngôi sao" và khi một cầu thủ 20 tuổi dám công khai gọi mùa giải này là "rác rưởi", chỉ trích quyết định của HLV khi bị loại khỏi đội hình và thậm chí còn úp mở về tương lai của mình, MU nên cảnh giác. Anh trai của Garnacho cũng không kém cạnh khi tham gia khẩu chiến trên mạng.
Vị thế của HLV trưởng tại MU cần được bảo vệ, song trường hợp của Garnacho rất phức tạp. Cả cầu thủ lẫn HLV đều có thiện chí hàn gắn mối quan hệ kể từ khi anh bị loại khỏi đội hình derby Manchester hôm 15/12. Amorim cũng nhiều lần khen ngợi sự tiến bộ của Garnacho.
Garnacho vẫn là một trong số ít cầu thủ được người hâm mộ yêu mến. Anh được cổ động viên reo hò khi khởi động ở San Mames và cả sân như nổ tung khi anh được gọi vào sân. Tuyển thủ Argentina còn cùng Amorim dự họp báo trước trận bán kết lượt về với Bilbao - điều cho thấy mối quan hệ giữa đôi bên khá thân thiết.
MU từ lâu đã nổi tiếng với những cầu thủ chạy cánh, và Garnacho là một trong những tài năng sáng giá nhất của học viện trong thế kỷ 21. Tuy nhiên, anh lại không phù hợp với hệ thống hiện tại của Amorim. Trong khi đó, tân binh Matheus Cunha dự kiến sẽ đảm nhận một trong hai "số 10" đá ngay bên dưới trung phong.
MU đã nhận được nhiều lời đề nghị cho Garnacho, và rõ ràng là có sự cám dỗ để bán anh. Đây sẽ là món lời thuần túy về mặt tài chính, và không thể dung túng bất kỳ cầu thủ nào công khai đặt dấu hỏi về HLV.
Napoli từng muốn chiêu mộ Garnacho vào tháng 1 và xem anh là người thay thế Khvicha Kvaratskhelia. Antonio Conte - HLV hiện tại của Napoli - chính là người từng dẫn dắt Eden Hazard chơi hay nhất tại Chelsea. Đó là những sự đánh giá đáng để MU cân nhắc.
Tất cả các bên cần ngồi lại với nhau để giải quyết khác biệt và tìm giải pháp. Điều này cũng áp dụng cho Kobbie Mainoo - người từng được xem là tương lai của đội bóng nhưng hiện tại không còn đá chính thường xuyên. Amorim vẫn chưa thấy Mainoo phù hợp ở vị trí tiền vệ trung tâm, và đã thử nghiệm anh ở vai trò tiền đạo và hộ công. Đáng tiếc, kết quả chưa thuyết phục.
Sẽ là liều lĩnh nếu MU bán cả Mainoo lẫn Garnacho, nhất là khi không loại trừ khả năng họ sẽ cần HLV mới vào mùa thu nếu Amorim không thể vực dậy đội bóng. MU vẫn có thể tiến bộ với Amorim, Garnacho và Mainoo cùng ở lại - bất chấp việc anh trai Garnacho cho rằng em mình đã bị "ném xuống gầm xe buýt".
3. Tuyển dụng vì CLB, không phải vì HLV
Nếu các fan MU được lựa chọn giữa Liam Delap và Viktor Gyokeres, phần lớn sẽ chọn Gyokeres. Gyokeres lớn tuổi hơn và có thành tích đã được kiểm chứng, dù là ở một giải đấu yếu hơn nhiều, và MU quá hiểu những rủi ro khi tiếp cận những cầu thủ trưởng thành ngoài Top 5 giải đấu hàng đầu châu Âu.
Gyokeres có thể là một ngoại lệ chính đáng, nhưng MU lại chốt lựa chọn với Delap. Khi đó, cục diện sẽ thay đổi - sự soi xét giờ đây sẽ dồn vào giám đốc kỹ thuật Jason Wilcox, thay vì Amorim. Ratcliffe từng tuyên bố Wilcox sở hữu "con mắt tinh tường nhất trong giới bóng đá", và ông không cần phải nhìn đâu xa để tìm tiền đạo tiếp theo của MU, vì đã theo dõi Delap trưởng thành ở Man City khi còn là giám đốc học viện của họ.
Việc tuyển dụng của MU sẽ bị ảnh hưởng nghiêm trọng bởi việc không được tham dự cúp châu Âu mùa tới. Cunha và Delap có thể đạt được thông qua các điều khoản giải phóng hợp đồng. Nhưng với trường hợp của Delap, điều đó nghe có vẻ như một cách lách luật - nhất là khi Delap chỉ trẻ hơn Rasmus Hojlund (người gây thất vọng nặng nề) đúng 4 ngày. MU đang có hiệu số bàn thắng bại -12. Họ không thể tiết kiệm trong vị trí tiền đạo.
Mùa trước, MU hành động theo chính sách "một cho HLV, một cho ban lãnh đạo". Ten Hag tái hợp với các cựu học trò từ Ajax, song cũng bổ sung hai tân binh đến từ Ligue 1 - những người không có liên quan gì tới bóng đá Hà Lan. Lẽ ra, thương vụ Leny Yoro phải đánh dấu một kỷ nguyên tuyển dụng hoàn toàn mới tại MU, nhưng tân binh tiếp theo lại là một người Hà Lan: Joshua Zirkzee.
Những bản hợp đồng giữa mùa như Dorgu và Ayden Heaven mang đến chút hy vọng về những gì có thể xảy ra vào mùa hè và xa hơn nữa. Nhưng một đội hình tệ hại nhất trong 51 năm cần những cái tên đã được kiểm chứng - đặc biệt là nếu Bruno Fernandes chuyển tới "nghỉ hưu" tại Saudi Arabia.
4. Văn hóa dễ bị thay thế
MU chắc chắn sẽ tiếp tục bị vướng vào những cầu thủ "không thể đẩy đi". Luke Shaw đã có một khoảnh khắc chân thật khi phát biểu ở khu phỏng vấn sân San Mames, tự hỏi liệu bản thân có đủ giỏi không. Tất cả chúng ta đều biết câu trả lời và anh cũng nên biết. Nhưng chắc chắn Shaw sẽ không tự tay hủy hợp đồng của mình khi nó vẫn còn tới 2 năm.
Không ai nên được xem là "bất khả xâm phạm" nếu MU nhận được lời đề nghị hợp lý. Sau một mùa giải như thế này, làm sao còn ai có thể "miễn nhiễm"? Điều đó áp dụng cho cả Garnacho và Mainoo. Nếu họ muốn thay đổi môi trường, thì đó chính là dấu chấm hết.
Khi đang đứng ở cửa ra vào tại San Jose năm 2018, Jose Mourinho từng nói ông sẽ không ngăn Anthony Martial rời đi. Nhưng Ed Woodward đã làm điều đó. Ratcliffe vẫn còn 'nguyền rủa' cách làm của Woodward cho đến tận tháng 3 vừa rồi. MU đã để quá nhiều cầu thủ ở lại quá lâu - Martial là một trong số đó. Shaw là người khác. Victor Lindelof cũng vậy.
Các quy định về lợi nhuận và bền vững (PSR) đã ảnh hưởng đến độ dài hợp đồng, nhưng MU cần chấm dứt việc ký hợp đồng 5 năm như phát tờ rơi trên phố. Hợp đồng ngắn hơn sẽ khiến các cầu thủ luôn phải giữ mình trong trạng thái cạnh tranh. Chính Amorim cũng chỉ còn 2 năm hợp đồng, và ông sẽ bị đánh giá sớm hơn nhiều so với mốc 2027.
5. Một "vật tế thần" mới ở cấp thượng tầng?
Sir Dave Brailsford cùng Ratcliffe từ lâu đã "như hình với bóng", và Ratcliffe lại đặc biệt ưa thích người đàn ông này. Hai năm sau khi phái đoàn Ineos đến thăm Old Trafford, vẫn chưa có ai đưa ra được lời giải thích thỏa đáng cho sự hiện diện của Brailsford trong hội đồng bóng đá của MU.
Brailsford thừa nhận rằng ông "không phải chuyên gia bóng đá". Kết quả thi đấu của MU từ khi ông bắt đầu tham gia vào các quyết định chuyên môn đã nói lên tất cả. Brailsford từng là đồng minh của Ashworth - người mà MU mất nhiều thời gian để mời gọi, nhưng cuối cùng lại chỉ gắn bó chưa đầy 5 tháng.
Ratcliffe nên thẳng tay loại bỏ Brailsford. Làm vậy sẽ cho thấy Ineos thực sự nghiêm túc trong việc chặn đứng đà sa sút kinh hoàng của MU.