Tất cả đều chưa quá 23 tuổi, nhưng đã vượt qua cái mác tiềm năng để thực sự trở thành những trụ cột tin cậy, nhờ vào sự tin tưởng dòng máu trẻ của Lucho. Trên thực tế, Pacho “già” nhất trong “đám trẻ” nói trên của Lucho. Trung vệ người Ecuador năm nay 23 tuổi. Mendes và Barcola bằng tuổi nhau (cùng 22), Neves mới 20, còn Doue đang ở tuổi 19. Đấy là chưa kể tới những Warren Zaire-Emery (19), Goncalo Ramos (23) hay Lucas Beraldo (21).
Khi đặt chân tới Parc des Princes, họ đều chỉ được xem là những cầu thủ tiềm năng chỉ vừa đủ tuổi để thi lấy bằng lái xe, thậm chí đôi khi là bằng tú tài (tốt nghiệp PTTH). Nhưng họ trẻ tuổi và đầy tham vọng. Quan trọng nhất là tất cả được đặt vào dự án lớn cũng là “canh bạc kỳ lạ” của PSG: trao cơ hội cho những cầu thủ có tiềm năng nhưng chưa nổi tiếng ở làng túc cầu thế giới.
Trong một hoặc hai năm (Mendes), thậm chí ngay lập tức (Neves, Doue), những cầu thủ trẻ này đã đạt được một tầm cao mới và phần lớn tham gia viết nên một trong những mùa giải đẹp nhất lịch sử đội bóng thủ đô nước Pháp. Ngay cả khi không thành công trước Inter tại Munich rạng sáng 1/6 tới, thì những dấu ấn của họ vẫn là điều mà những người yêu mến PSG tin tưởng trong tương lai.
Thế nhưng, không phải tự nhiên “đám trẻ ranh” ấy xuất hiện ở Công viên các Hoàng tử. Tất cả đều được mua về với một khoản tiền lớn, trừ Zaire-Emery - trưởng thành từ lò đào tạo của CLB. Và tổng phí chuyển nhượng của họ lên tới hơn 350 triệu euro. Nhưng tất cả đã chứng minh họ xứng đáng với số tiền mà PSG đã chi ra.
Riêng mỗi người trong số những cầu thủ trẻ trên đều đạt được một cột mốc ở mùa này, giống như một cuốn tiểu thuyết về tuổi mới lớn. Họ đã cùng nhau chịu đựng, trải qua một mùa thu đầy biến động để trưởng thành và tích lũy thêm kinh nghiệm. Nếu là trước đây, “đám trẻ ranh” ấy còn lâu mới nhận được sự tin tưởng từ ban huấn luyện hay các trụ cột trong phòng thay đồ. Nhưng thế hệ mới này đã tìm thấy bối cảnh thuận lợi cho sự phát triển của mình ở PSG hiện tại.
Và người tạo ra môi trường thuận lợi ấy không ai khác chính là Enrique. Nhà cầm quân người Tây Ban Nha xây dựng một dự án dành riêng cho họ, nơi mà tất cả được mời đóng vai chính và chia sẻ dàn diễn viên đồng đều. Ma trận tập thể cũng cho phép họ phải chịu ít gánh nặng hơn về mặt cá nhân, ngoại trừ Ousmane Dembele, người không còn là tân binh và đóng vai trò “Big Boss”. Lucho tự tạo cho mình phương tiện để hỗ trợ “đám trẻ” thông qua một phương pháp có thể tóm tắt thế này: đòi hỏi cao nhưng không quá nhiều áp lực.
Lucho đối xử với các cầu thủ trẻ như mọi người khác, yêu cầu họ những điều tương tự và thể hiện sự quan tâm như nhau. Nhưng ông vẫn rất thận trọng, không giao cho họ quá nhiều trách nhiệm, khiến phải chịu nhiều áp lực tâm lý. Ông sợ tiềm năng của đám trẻ này chưa kịp phát huy thì tài năng đã bị thui chột vì sự kỳ vọng quá lớn. Hiểu rằng việc chơi cho một CLB như PSG có thể phức tạp, nên Lucho không bao giờ muốn mọi thứ diễn ra vội vàng. Nhờ vậy, một PSG trẻ trung nhưng đoàn kết và bản lĩnh ra đời.
Khi “đám trẻ” trải qua những giai đoạn ít thành công hơn (Barcola, Doue, Neves...), Lucho đã quan tâm hỗ trợ cho các cầu thủ trẻ, cho họ thấy sự tự tin của mình, đảm bảo với họ rằng đó chỉ là tạm thời và họ sẽ trở lại mạnh mẽ hơn. Sự thay đổi mà nhà cầm quân người Tây Ban Nha tạo ra không hề nhỏ trong trường hợp này.
Dù có chuyện gì xảy ra, ông vẫn đảm bảo thời gian chơi đáng kể cho tất cả các học trò của mình (trừ những người ông không còn tin tưởng nữa, chẳng hạn như Randal Kolo Muani, Marco Asensio hay Milan Skriniar). Đó là một yếu tố cần thiết để tiếp tục tiến bộ ở độ tuổi mười chín đôi mươi.
Kết quả là giới mộ điệu được chứng kiến một số cầu thủ đang phát triển theo cách riêng. Mendes đã được “giải thoát” về mặt chiến thuật nên linh hoạt và bùng nổ hơn. Neves sau khi bị “quăng quật” khắp nơi (hết số 6 lại đến 10) thì giờ đây bùng nổ ở vị trí số 8. Hoặc Doue đã trở nên rất linh hoạt và có sức ảnh hưởng…
Tóm lại với tài năng của Lucho, “lũ trẻ” ở Parc des Princes đang trưởng thành và đủ sức vóc để gánh vác trọng trách trong tương lai.